Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014
Tử hoa thôn (Đường hầm bí mật)
So Eun nghe thấy một tiếng ho khẽ rồi tiếng gõ nhẹ vào cánh cửa. Nàng do dự giây lát rồi đứng dậy ra mở cửa. Đúng là Bae Il Woo. Trời lạnh khiến mặt chàng nhợt nhạt nhưng chàng mỉm cười khi thấy nàng:
- Đừng lo. Không có ai theo huynh đâu.
- Được rồi, huynh vào trong đi mau lên.
Khi Il Woo bước vào, nàng vội vã đóng chặt cửa lại rồi rót ngay một tách trà thật nóng đặt lên bàn:
- Huynh uống chút đi cho ấm. Muội đã cho gừng vào rồi. Xin lỗi vì đã để huynh phải ra ngoài khuya khi trời lạnh thế này. Nhưng muội không có cách nào khác.
- Không sao đâu. Ta đoán chắc phải là chuyện quan trọng nên muội mới... Muội... trông muội mệt mỏi lắm. Muội ốm à?
So Eun mơ hồ mỉm cười, ngồi xuống trước mặt chàng:
- Ani. Chỉ là mấy ngày nay trời lạnh quá thôi... Huynh thế nào? Huynh có... - Nàng định hỏi thăm sức khỏe của chàng nhưng đột nhiên lại đổi sang câu hỏi khác - bận lắm không?
Il Woo lắc đầu:
- Lễ hội đã qua rồi và mọi việc trở lại bình thường. Thật tẻ nhạt lắm.
Thực sự thì Il Woo muốn nói cuộc sống ở Tử hoa thôn không có nàng thật tẻ nhạt. Nhưng chàng không thể thốt ra mấy lời đó. Dù vậy So Eun đã hiểu được ý của chàng. Nàng hơi cúi đầu, khẽ thở dài:
- Il Woo à, muội thực sự có chuyện muốn nói với huynh. Sau khi huynh nghe xong, huynh có thể quyết định có tin hay không.
Il Woo ngạc nhiên trước cách nói chuyện của So Eun. Bình thường nàng vốn dĩ là người thẳng thắn, nói chuyện không bao giờ vòng vo. Nhưng chàng chỉ lặng lẽ gật đầu, hàm ý đã hiểu ý nàng định nói.
- Thực sự thì muội đến Tử hoa thôn là để điều tra một chuyện trong quá khứ. 18 năm trước, cả nhà Yoon tiền bối đã chết vì một đám cháy lớn.
- Vậy muội thực sự mang họ Yoon? - Il Woo thốt lên.
- Ani - So Eun lắc đầu - Muội chỉ theo di mệnh của sư phụ muội thôi. Muội chưa từng nghe sư phụ nói gì về quan hệ của muội với Yoon gia. Nhưng đó không phải là chuyện chính muội muốn nói với huynh. Hôm trước, sau khi rời khỏi Tử hoa thôn, muội đã lén quay trở lại - So Eun ngừng lại, tự hỏi không biết có nên nhắc đến Junho hay không, nhưng rồi cuối cùng nàng quyết định không đả động gì đến hắn - Muội muốn thám thính căn nhà gỗ của Yoon gia mà lão phu nhân đã cho người xây dựng lại. Il Woo à, huynh có biết ai là người chịu trách nhiệm cai quản việc xây dựng lại căn nhà đó không?
- Tất nhiên là ta biết. Ta nghe nói bà bà đã giao cho Seung Yoo samchon cai quản mọi việc liên quan đến việc xây ngôi nhà.
So Eun gật đầu:
- Muội cũng nghĩ vậy đấy. Vậy huynh có biết có một con đường hầm trong nhà Yoon tiền bối hay không?
- Không - Il Woo ngạc nhiên trả lời - đường hầm sao? Huynh chưa nghe nói bao giờ.
- Đúng là có đấy. Và muội đoán đường hầm đó nối tới gia trang của huynh.
- Thật vậy sao?
- Phải. Nền lò sưởi trong phòng khách chính là một cửa của căn hầm. Muội đoán chắc cửa kia của nó ở đâu đó trong gia trang nhà huynh.
- Tại sao muội lại nghĩ như vậy?
- Huynh phải tự tìm hiểu chuyện đó thôi. Nếu huynh muốn biết rõ chi tiết mọi chuyện, hãy hỏi dì của huynh ấy. Muội không thể nói gì hơn nữa. Chuyện này vô cùng quan trọng bởi nó liên quan đến thân thế thực sự của huynh. Muội...
- Thân thế thực sự? Ý muội là sao? - Il Woo kêu lên và đột nhiên lại ho dữ dội. Khi chàng buông tay xuống, So Eun nhìn thấy màu đỏ của máu.
Nàng sợ hãi kêu lên:
- Tay của huynh... máu...
Nhưng Il Woo không bận tâm. Chàng dùng tay còn lại nắm chặt lấy bàn tay nàng. Giọng chàng hơi run rẩy:
- Hãy nói ta nghe mau lên, So Eun. Cái gì gọi là thân thế thực sự của ta?
So Eun nhẹ nhàng gỡ tay chàng ra rồi lấy từ trong áo chiếc khăn tay, nàng dịu dàng lau máu trên cằm và trong lòng bàn tay của chàng. Nhưng Il Woo đẩy tay nàng ra, nhìn nàng chằm chằm. Nàng thở dài nói:
- Muội đã nói là huynh hãy tự tìm hiểu mà. Nếu muội nói ra với huynh tất cả thì chắc chắn huynh sẽ không tin muội rồi lại làm điều dại dột, ảnh hưởng đến cả nhà huynh. Giờ xin huynh hãy nghe muội nói, có được không?
Il Woo buông tay nàng ra, mặc dù vẫn còn nôn nóng với bao nhiêu câu hỏi trong đầu, chàng vẫn cố gắng trấn tĩnh lại:
- Thôi được. Vậy muội định bảo ta làm gì?
o0o
Không quá khó để tìm ra cánh cửa căn hầm bên trong Yoon gia. Theo hướng dẫn của So Eun, Il Woo đi xuống dưới hầm để lần ngược ra đầu kia. Trong căn hầm rất tối, chỉ có ánh sáng le lói từ hỏa tập Il Woo mang theo. Hầm rộng và cao, đủ cho vài người đi lại thoải mái chứ không phải là một con đường ngầm thô sơ.
Không cần phải quá thông minh thì Il Woo cũng có thể hiểu được hàm ý của So Eun khi hỏi chàng ai là người cai quản việc xây dựng căn nhà. Chàng chắc chắn căn hầm chính là ý tưởng của Bae Seung Yoo. Nhưng ý định của ông ta là gì? Tại sao So Eun lại bảo chàng hỏi nhị nương? Không lẽ nhị nương có liên quan đến chuyện này? Chàng không biết phải suy luận thế nào nữa. Căn hầm khá thẳng nên chàng nhanh chóng cảm thấy hơi lạnh ở phía trước, nhất định cửa ra đã ở rất gần. Cánh cửa không có chốt, có thể dễ dàng đẩy ra để mở nó.
Cho dù bóng tối có dày đặc cỡ nào, chàng không thể không nhận ra cửa căn hầm dẫn tới đâu. Chàng lặng lẽ đóng cửa lại và thấy cánh cửa được ngụy trang bằng cỏ nên dù có chú ý cũng không ai có thể nhận ra nó là một cánh cửa bí mật.
Và nơi mà cánh cửa đường hầm mở ra chính là nơi chàng vẫn thường xuyên luyện kiếm.
Hậu viên của Bae gia trang.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét