Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Tử hoa thôn (Bae gia trang)


- Onnie, tỉ đi đâu vậy? Muội tìm tỉ mãi. Tỉ hứa là đánh thức muội dậy nhưng tỉ chẳng nhớ gì cả - Suzy níu lấy tay So Eun khi vừa thấy nàng bước vào cổng.
Nàng mỉm cười:
- Xin lỗi muội, tỉ có chút chuyện phải làm nên quên mất. Thôi được, coi như tỉ nợ muội một chuyện. Cứ nói muội muốn gì, tỉ sẽ làm cho muội.
- Vậy tỉ hứa nhé. Nhưng giờ muội vẫn chưa quyết định là chuyện gì nên để sau vậy.
- Được. Bất cứ khi nào muội cần, tỉ tỉ nhất định ra mặt giúp muội.
- Vậy ngoắc tay nhé.
So Eun bật cười. Đôi khi Suzy giống như một thiếu nữ trưởng thành nhưng đôi khi, giống như lúc này, cô vẫn còn như một đứa trẻ.
- Tiểu thư, lão phu nhân gọi tiểu thư vào phòng khách trò chuyện ạ.
- Được, ta biết rồi - So Eun gật đầu với tên gia nhân rồi quay qua Suzy, nàng ngập ngừng hỏi - Suzy, muội... muội có thấy biểu ca của muội đâu không?
- Biểu ca đang ở trong phòng khách với bà bà mà. Có chuyện gì không tỉ?
- À không. Nào mau, chúng ta vào trong thôi.
So Eun cảm thấy nhẹ nhõm. Nàng sợ Il Woo sau chuyện vừa rồi sẽ tránh mặt nàng. Nhưng giờ chàng đang trong phòng khách đợi nàng, có lẽ chàng đã không còn để tâm những gì xảy ra lúc trước giữa hai người nữa.
Khi So Eun và Suzy vào đến nơi thì tất cả người trong Bae gia đã tề tựu đông đủ trong phòng khách. Nàng liếc nhìn Il Woo, thấy vẻ mặt chàng điềm đạm, thậm chí còn hơi mỉm cười, nàng thở phào trong lòng. So Eun bước tới trước mặt lão phu nhân, cúi chào:
- Lão phu nhân, xin thứ lỗi tiểu nữ đã để bà phải đợi.
- Không sao. Ngồi xuống uống chén trà đi rồi chúng ta nói chuyện. Một lát nữa Il Woo sẽ nói để tiểu thư biết phải làm gì trong những ngày sắp tới. Ta hy vọng là cô nương chịu khó một chút.
- Lão phu nhân, tiểu nữ hiểu. Đã quyết định ở lại đây rồi thì tiểu nữ không ngại bất kỳ việc gì.
- Tiểu thư, cô còn trẻ mà hành xử rất chững chạc. Chúng ta đúng là đã không chọn lầm người.
So Eun ngoảnh nhìn người vừa nói và nhận ra mỹ phụ áo lam mà nàng đã gặp hôm trước. Nàng mỉm cười, nhẹ cúi đầu:
- Phu nhân đã quá khen rồi.
- À, để ta giới thiệu cho tiểu thư trước - Lão phu nhân cười nói - Đó là con dâu của ta, Hwang Jung Min, là mẹ kế của Il Woo. Còn đằng kia là cháu họ ta, Bae Seung Yoo và vợ của nó là Kim Sung Ri. Chúng nó là cha mẹ của Suzy đó. Nếu cô cần bất kỳ điều gì, chỉ cần nói với chúng là được. Các con phải chăm sóc tiểu thư đây chu đáo và cho cô ấy mọi thứ cô ấy muốn, đã biết chưa?
- Vâng thưa mẹ.
- Vâng, thưa bá mẫu.
Bae Seung Yoo, Kim Sung Ri và Hwang Jung Min đều đồng thanh lễ phép thưa. So Eun không thể không thầm ngưỡng mộ gia pháp của nhà họ Bae. Giờ thì nàng đã hiểu thêm một điều khiến cho Bae gia tồn tại vững chắc qua nhiều thế hệ. Hiện giờ, gánh nặng của Thôn và Bae gia đều đặt lên một mình Il Woo. Có lẽ, lão phu nhân vẫn chưa tìm ra cách nào để kéo dài mạng sống của chàng.
Khi chỉ còn lại So Eun, Il Woo và Suzy, nàng đột nhiên cảm thấy bối rối. Nàng không biết phải nói gì với Il Woo, nhưng chàng đã lên tiếng trước:
- Suzy, nếu muội muốn đi với chúng ta thì về phòng chuẩn bị đi mau lên.
- Biểu ca, muội cũng được đi sao?
- Tất nhiên rồi - So Eun vuốt tóc cô mỉm cười - tỉ đợi muội ở đây.
Khi Suzy chạy đi rồi, Il Woo ngoảnh sang nhìn So Eun. Chàng gượng cười nói:
- So Eun, xin lỗi muội vì đã để muội lại đó. Đừng trách ta nhé.
- Huynh không cần phải nói vậy. Muội thực sự đã rất sợ huynh giận hoặc tránh mặt muội, nhưng giờ thì muội cảm thấy an tâm rồi.
- So Eun, chúng ta... - Il Woo ngập ngừng, rồi nắm lấy bàn tay nàng, dịu dàng nói - Ta thực sự không hy vọng quá nhiều từ muội. Chỉ mong là trong những ngày muội ở đây, cho phép ta được ở bên muội, chăm sóc muội, có được không?
Trước ánh nhìn tha thiết của Il Woo, So Eun không còn cách nào khác, đành lặng lẽ gật đầu. Nàng cảm thấy bàn tay ấm áp của chàng xiết chặt tay nàng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét