Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Tử hoa thôn (Binh xưởng)

- Tỉ tỉ, tỉ xem có đẹp không?
- Ồ giỏi lắm, Suzy. Muội thật là khéo tay đó. Có phải mẹ muội dạy muội không?
Suzy cười sung sướng:
- Không, là tỉ tỉ giỏi dạy muội thôi.
- Xem nào, các cô nương của chúng ta làm đến đâu rồi nào? Ồ, đẹp lắm. Xin nhanh lên cho ạ. Đã đến giờ bán những món đồ này rồi. Tiểu thư, họ đã xếp hàng dài chờ cô rồi đó.
- Ajjuma, bà nghĩ chúng tôi có bán được hết chỗ này không?
- Tiểu thư thật khiêm nhường. Ta chưa từng thấy Đại mỹ nhân nào làm khéo như cô đâu. Nào nhanh lên thôi. Chúng ta mang ra hội chợ nhé.
So Eun mỉm cười. Bà thím này thật dễ chịu và cũng rất kiên nhẫn với nàng. Nhiệm vụ của nàng hôm nay là tết những chiếc vòng đôi xinh xắn cho các đôi tình nhân trong Lễ hội. Tiền bán được sẽ dùng để mua đồ bố thí cho người nghèo. Đó thực sự là một công việc đầy ý nghĩa nên So Eun thực sự bỏ nhiều tâm huyết. Nàng không ngờ Tử hoa thôn không chỉ nghĩ cho bản thân họ mà còn quan tâm đến những người cùng khổ.
Rất nhiều các đôi tình nhân đang đợi bên ngoài hội chợ. Nhìn từng đôi ríu rít chọn cho nhau, So Eun sung sướng mỉm cười.
- Agassi, vòng tay cô làm đẹp lắm, chúng tôi rất thích.
- Tiểu thư, hay là chọn cho chúng tôi đi. Chúng tôi sẽ thành thân vào mùa xuân tới nên nếu được cô lựa chọn cho thì chúng tôi nhất định sẽ hạnh phúc.
- Kim tiểu thư, chọn cho cả chúng tôi nữa.
Mọi người đều muốn nàng lựa chọn cho họ. Bên cạnh nàng, Suzy cũng luôn chân luôn tay vì yêu cầu của mọi người.
- Suzy à, muội có mệt không? Chúng ta về nhà thôi. Giờ có thể để lại cho bà thím được rồi.
- Muội không mệt đâu. À, tỉ tỉ... hay chúng ta đi gặp Junho oppa đi ha?
- Nhưng...
- Đi mà tỉ tỉ. Muội thực sự muốn xem huynh ấy làm việc.
- Thôi được, tỉ đi cùng muội. Nhưng muội nên nhớ nếu huynh ấy không thích chúng ta làm phiền huynh ấy làm việc, ta không chịu trách nhiệm đâu nhé.
- Onnie... có chuyện này...
- Chuyện gì hả? Đừng nói với tỉ là Lee công tử không thích chúng ta tới đó đấy.
- Ờ, thì... cũng gần như vậy... Tỉ tỉ, nhưng tỉ cứ nói với huynh ấy là tỉ muốn đến, muội chắc chắn nếu là tỉ, huynh ấy sẽ không trách đâu.
- Ha, thông minh lắm, tiểu thư - So Eun cười, gõ nhẹ vào trán cô bé.
- So Eun tỉ tỉ - Suzy vật nài - Tỉ còn nợ muội một chuyện đó mà. Giờ đã đến lúc tỉ thực hiện rồi đó.
- Thôi được rồi. Chúng ta đi.
Gần Cổng thôn, một nhóm gia nhân đang khuân vác nhiều hòm lớn ra xe. Lee Sang cầm một cuốn sổ trong tay, ghi lại các món hàng trong khi mắt vẫn không ngừng quan sát xung quanh. So Eun không thấy Junho ở đâu cả.
- Lee tiền bối!
- Samchon!
- Ồ, Kim tiểu thư, Suzy tiểu thư, sao các cô lại đến đây?
- À, con chỉ đi dạo quanh với tỉ tỉ thôi ạ. Junho oppa đâu hả samchon?
- À, nó đang bàn chuyện với khách hàng trong Binh xưởng. Nhưng đừng có vào trong, ta không nghĩ đó là ý hay lúc này đâu.
Suzy lè lưỡi khẽ lắc đầu. So Eun kinh ngạc hỏi:
- Huynh ấy dễ giận vậy sao tiền bối?
- Phải đó, tỉ tỉ - Suzy co vai lại - nếu huynh ấy mà giận thì ngay cả samchon cũng không nói đỡ được một lời cho tỉ đâu.
- Jinja?
- Thật. Nhưng mà tỉ thì khác - Suzy thì thầm - tỉ là khách nên muội nghĩ huynh ấy không giận đâu. Tỉ có muốn thử không?
- Tỉ á? - So Eun kêu lên - Không, không, Suzy. Nếu huynh ấy chém tỉ một đao thì tỉ không đỡ nổi đâu.
Suzy bật cười:
- Muội không nghĩ tỉ lại chết nhát như vậy. Đại mỹ nhân. Có thật không đó?
- Muội...
- Tỉ chết nhát. Đại mỹ nhân của muội chết nhát.
So Eun biết là Suzy đang khích nàng, nhưng thực sự thì bản thân nàng cũng tò mò muốn biết con người thật của Junho. Nàng nắm tay Suzy, cả quyết nói:
- Nào, chúng ta vào trong thôi.
Suzy nghĩ là cô đã khích nàng thành công nên bịt miệng khúc khích cười thầm. Suzy chưa bao giờ lại gần được Junho những lúc hắn đang làm việc trong Binh xưởng. Vì vậy, đây là một cơ hội rất tốt.
Lee Sang và Junho phụ trách sản xuất binh khí cho thôn. Gỗ cây eunya khi được nhúng vào một dung dịch đặc biệt gia truyền của nhà họ Lee, sẽ trở nên cứng như thép. Cung tên và mũi tên do thôn sản xuất đứng thứ 5 trong Binh phổ từ 15 năm về trước.
Khi Lee Sang mang Junho tới gia nhập vào thôn, ông đã dùng công thức pha chế gia truyền này để được Bae gia chấp nhận. Suzy nói với nàng rằng khi Lee Sang tới đây, Junho mới có 5 tuổi. Mẹ hắn mất sớm, Lee Sang một mình nuôi nấng hắn nên người. Trước kia, nhà họ Lee sống trên đồng cỏ ngoài quan ngoại, khinh công giúp họ chạy nhanh hơn để tránh thú dữ và để săn bắt. Ở đó không có chiến tranh. Chính vì vậy, dù Junho rất giỏi khinh công nhưng võ công cũng chỉ bình thường.
Lúc này bên trong Binh xưởng, Junho đang chăm chú xem xét mẫu binh khí của khách hàng mang tới. Bên cạnh sản xuất cung tên, thôn cũng nhận làm binh khí theo yêu cầu của khách hàng.
- Ồ, ồ, ồ... Tử hoa thôn bây giờ còn cho cả nữ nhân tham gia sản xuất binh khí sao? Thật là diễm lệ. Sao Binh chủ không giới thiệu họ với ta từ sớm chứ hả?
So Eun giật mình khi nghe thấy giọng nói bỡn cợt của gã khách hàng đang đứng giữa sảnh. Mắt gã híp lại, gian xảo. Ngay khi gã lướt đến gần So Eun, bàn tay gã đã định vuốt má nàng.
Suzy đứng như trời trồng, không phải vì gã xấu xa đó mà vì lúc này Junho đã quay lại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét