Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013
Tử hoa thôn (Cuộc gặp đầu tiên)
- Kim tiểu thư, tên của cô thật giống với tên của thôn chúng tôi – Il Woo kinh ngạc thốt lên. So Eun có thể cảm thấy sự chân thành lịch thiệp trong ánh mắt chàng nên tự nhiên rất có hảo cảm với người trẻ tuổi này. Nàng mỉm cười:
- Thực ra khi đi ngang qua thôn, tiểu nữ cũng đã rất ngạc nhiên về cái tên này và nghĩ đây đúng là một cái duyên kỳ ngộ. Hơn nữa, vẻ đẹp tuyệt vời của nơi này khiến tiểu nữ không thể rời đi.
- Đa tạ cô nương đã quá khen – Il Woo khiêm tốn nói dù trên khuôn mặt chàng lộ rõ vẻ hài lòng, nếu không muốn nói là đầy tự hào - Ồ mà tại hạ vẫn chưa nói với cô nương điều định nói. Gia trang của tại hạ tuy không quá lớn nhưng vẫn còn một phòng nhỏ còn trống. Nếu cô nương không chê, xin mạo muội mời cô nương tới nghỉ tạm.
- Biểu ca nói đúng đó, onnie – Cô gái nhỏ níu lấy bàn tay nàng – Đến đó với muội cho vui nhé.
Thấy nàng do dự, Il Woo dịu dàng nói:
- Xin đừng hiểu lầm. Chúng tôi chỉ là không thể để một tiểu thư như cô nương phải nghỉ ở nhà chứa củi mà thôi. Ở đó tuy không phải quá tồi tàn nhưng…
- Bae công tử, tiểu nữ hiểu ý tốt của công tử - So Eun đáp – và đặc biệt là tiểu nữ rất yêu thích cô gái đáng yêu này. Nhưng ta không muốn phiền đến ngài và người nhà của ngài. Hơn nữa cũng chỉ là một đêm thôi. Xin đừng quá lo lắng.
Giọng nói của nàng tuy rất nhẹ nhàng nhưng lại rất kiên quyết khiến cho người đối diện hiểu là không thể làm gì để thuyết phục nàng thêm nữa. Không đợi Il Woo nói thêm lời nào, nàng quay nhìn cô bé đang níu tay nàng, mỉm cười nói:
- Muội muội, dù ta không thể đến nhà muội nhưng ngày mai nhất định sẽ đến tìm muội đi chơi, có được không?
Cô gái nhỏ suy nghĩ giây lát rồi nhanh chóng nhoẻn cười:
- Hứa với muội nhé. Suzy sẽ đợi tỉ tỉ sáng ngày mai.
- Suzy? Ồ, tên muội đẹp quá. Được, ta hứa với muội.
- Vậy chúng ta hẹn nhau ở Thiên đỉnh tháp nhé?
- Thiên đỉnh tháp? Tuyệt lắm, tỉ sẽ tới đó.
So Eun ngoảnh sang Il Woo định chào tạm biệt thì chợt nghe có tiếng cười hào sảng vẳng lại từ xa rồi tức thì một bóng người nhanh như chớp xuất hiện phía sau Il Woo:
- Hyung, huynh ở đây hả?
- Junho oppa - Suzy sung sướng kêu lên khi bóng người đó nhẹ nhàng đáp xuống đất.
So Eun thầm tán thưởng khinh công của người mới tới. Hắn mặc một bộ áo dài màu dụ với thắt lưng đồng màu mà thoạt nhìn nàng đã tinh ý nhận ra đó là một thanh kiếm mềm. Đeo trên thắt lưng là một túi gấm nhỏ bằng lụa đỏ.
Khác với Il Woo, hắn trông mạnh mẽ và đầy kiêu hãnh, nhưng cũng lại rất lạnh lùng khiến hắn có vẻ rất khó gần. Từ lúc hắn tới, hắn chỉ gật nhẹ đầu chào So Eun rồi nhanh chóng quay sang bẹo má Suzy. Có vẻ như hắn rất thích cô bé. Còn Suzy, khỏi phải nói, nhìn hắn đầy ngưỡng mộ và ngay cả So Eun cũng nhận ra đó hoàn toàn không phải là một sự ngưỡng mộ thông thường.
- Tiểu đệ, chẳng phải đệ đang chuẩn bị cho cuộc diễu hành ngày mai sao? Sao giờ này còn ở đây?
- Đừng lo cho đệ, hyung. Đảm bảo với huynh đó – Junho nhoẻn cười và đôi mắt hắn cũng cười rạng rỡ. Một nụ cười hết sức ngây thơ, hoàn toàn không ăn nhập gì với vẻ mặt vốn lạnh lùng của hắn.
So Eun thấy không nên tiếp tục ở lại, bèn lịch sự cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai người:
- Mianhe, Bae công tử. Tiểu nữ không tiện ở lại đây thêm. Xin cáo từ trước – rồi không đợi chàng đáp lại, nàng ngoảnh sang nháy mắt với Suzy – muội muội, hẹn gặp lại ngày mai ở Thiên đỉnh tháp nhé.
Dứt lời, nàng cúi chào hai chàng trai rồi bảo A Cửu tiếp tục dẫn đường. Khi đi được vài bước, nàng nghe Junho hỏi Il Woo:
- Hyung, cô gái đó là ai vậy huynh?
- À, vừa mới gặp thôi. Tên nàng ấy là Kim So Eun.
- So Eun? Cái tên đẹp nhỉ. Này, Suzy, có muốn xem con sư tử mà huynh làm không? Đảm bảo muội sẽ choáng váng đấy.
- Có chứ, nhưng mà huynh phải dùng khinh công đưa muội đi cơ.
- Tất nhiên rồi, muội muội ngoan.
Tiếng gió bay phần phật phía sau khiến So Eun tò mò ngoảnh nhìn. Nàng chỉ kịp nhìn thấy bóng trắng của Bae Il Woo đuổi theo Junho và Suzy lúc này đã biến mất. Chỉ vẳng lại trong gió tiếng cười như chuông của Suzy.
o0o
So Eun lặng lẽ đứng ngắm Thung lũng linh hồn đang chìm dần trong sương. Nhà chứa củi nằm ở rìa đồi, nơi có thể nhìn toàn cảnh Thung lũng linh hồn. Đôi mắt nàng trở nên buồn bã và nàng chìm trong suy nghĩ của riêng nàng khiến khuôn mặt nàng nghiêm nghị, khác hẳn vẻ dịu dàng lúc ban chiều.
- Agassi, tiểu nhân đã dọn dẹp xong rồi. Nếu tiểu thư cần gì, xin cứ gọi tiểu nhân.
So Eun ngoảnh lại, gật đầu cảm ơn A Cửu rồi đưa cho hắn một đồng bạc.
- Tiểu thư, tiểu nhân không dám…
- Cứ giữ lấy đi, không sao đâu. Ta sẽ không nói với ai đâu.
- Gamshanida agassi.
So Eun bước vào trong nhà. Tuy họ gọi đây là nhà chứa củi nhưng được xây dựng chắc chắn, sạch sẽ. Nhà có hai tầng với hai phòng. Một phòng rộng mênh mông để chứa củi. Căn phòng nhỏ hơn đã được A Cửu dọn dẹp, có cửa sổ nhìn ra một khu vườn nhỏ. Nàng lặng lẽ ngồi xuống bên giường, nghĩ về những ngày sắp tới và những gì nàng sắp phải làm.
Đúng lúc đó nàng nghe có tiếng động vẳng lại từ xa.
Một tiếng động mơ hồ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét