Suzy vẫn ngoái nhìn lại mãi
phía sau. Junho còn đứng trước khách điếm, vẫy tay chào tạm biệt. Một nỗi lo
lắng mơ hồ nhen lên trong lòng cô khi thấy vẻ mặt buồn bã của hắn.
[Flash back]
"Suzy à, ta có chuyện quan
trọng muốn nhờ muội. Đó cũng là vì So Eun onnie và Il Woo oppa của muội".
"Oppa, nếu là như vậy muội
nhất định sẽ làm"
"Sáng ngày mai, muội đi
cùng với đại phu và Myungsoo tới Kim gia trang nhé"
"Rồi muội làm gì ở đó,
oppa?"
"Không gì cả. Muội tới đó
bầu bạn với onnie của muội thôi. Nhưng có hai chuyện ta muốn muội ghi nhớ. Thứ
nhất là không nói với ai hết về sự có mặt của ta ở đây".
"Ngay cả với Il Woo oppa
hả?"
"Cả với huynh ấy. Thứ hai
là nếu có bất kỳ chuyện gì xảy ra, hãy làm những gì Myungsoo bảo muội làm. Chỉ
Myungsoo thôi, hiểu không? Muội có thể làm được những gì ta nói chứ?"
"Oppa, cho dù muội không
hiểu gì hết nhưng vì huynh nói là chuyện quan trọng nên muội nhất định làm
được. Hãy tin muội, oppa. Muội biết huynh có lý do để không giải thích hết mọi
chuyện cho muội hiểu. Thực sự thì khi muội thấy huynh, Joo đại phu và Myungsoo
nói chuyện bí mật, muội đã rất tức giận, huynh biết không? Nhưng rồi muội nghĩ
mọi chuyện huynh làm luôn luôn là tốt nhất cho muội."
"Suzy, muội thực sự đã
khôn lớn rồi. Ta rất tự hào về muội."
"Huynh nghĩ muội cứ mãi là
cô bé con hay sao?"
"Với ta và Il Woo oppa của
muội thì muội mãi mãi là một cô gái nhỏ. Nhưng là cô gái nhỏ tuyệt vời nhất
trên đời này"
[End flash back]
Nước mắt đã chảy dài xuống má
Suzy từ lúc nào. Dù hình dáng của Junho đã khuất sau góc đường nhưng cô vẫn
ngoái nhìn lại. Tuổi thơ của cô đầy ắp tình yêu và sự quan tâm. Cô giống như
một nàng công chúa nhỏ không biết gì về thế giới bên ngoài. Ở bên Junho suốt
một thời gian dài nên trong mắt cô, hắn là người hoàn hảo nhất, không ai có thể
so sánh được. Khi biết chuyện hắn hứa hôn, lâu đài mơ mộng trong cô sụp đổ.
Nhưng rồi khi cô gặp Myungsoo, Suzy chợt nhận ra, đúng như Junho đã nói, cảm
xúc của cô chỉ là sự ngưỡng mộ. Cô đơn giản là cần có hắn ở bên, không mong gì hơn
thế nữa. Dù hắn có hôn thê đi chăng nữa thì cô vẫn luôn mong muốn hắn được hạnh
phúc.
"Với ta và Il Woo oppa của
muội thì muội mãi mãi là một cô gái nhỏ. Nhưng là cô gái nhỏ tuyệt vời nhất
trên đời này". Lời Junho bất chợt vang lên
bên tai cô khiến cô vô cùng cảm động.
- Agassi!
Suzy kín đáo lau khô nước mắt
rồi ngoảnh lại.
- Cô không sao chứ?
Suzy mỉm cười, khẽ gật đầu.
- Oppa, còn bao xa nữa?
- Chỉ chút nữa là tới thôi,
agassi. Cô không quen ngồi xe như thế này phải không?
- Ani. Chỉ là muội tò mò về gia
trang của huynh nên nôn nóng muốn tới nơi nhanh thôi. Và... - cô ngừng giây lát
rồi tiếp - Muội cũng hơi lo nữa. Không biết cha và Il Woo oppa có quở trách
muội không.
- Cha? Vậy... Bae tiền bối là
cha cô sao? - Myungsoo thốt lên.
- Có chuyện gì sao oppa? Có
chuyện gì không hay sao?
- Ani - Myungsoo vội trả lời -
Ta chỉ là... ngạc nhiên thôi.
Myungsoo đã không sớm chú ý đến
mối quan hệ giữa Suzy và hai người họ Bae kia. Giờ có vẻ phức tạp rồi đây. Nếu
Bae Seung Yoo là kẻ thù của noona thì làm sao chàng và Suzy có thể...
Suzy thấy Myungsoo chìm trong
yên lặng thì cũng không nói nữa, nhìn ra ngoài cửa xe. Giờ thì cô đã có thể
nhìn thấy những dãy núi đá sừng sững hai bên đường phía sau khu rừng mỗi lúc
một dày.
- Joo đại phu, cảnh tượng đẹp
quá, phải không? Tất nhiên là so với Tử hoa thôn của chúng ta thì không bằng,
nhưng cũng đẹp.
Joo Jin Mo cười cười trong khi
Myungsoo tảng lờ như không nghe thấy sự chế giễu của Suzy.
- Tiểu thư, cô đừng thò đầu ra
ngoài cửa như thế. Cành cây có thể cào xước mặt cô đấy.
Suzy ngồi lùi lại, le lưỡi tinh
nghịch.
- Nếu mà là Junho oppa, huynh
ấy đã dùng khinh công đưa muội tới thẳng gia trang của huynh mà không cần phải
ngồi trong cỗ xe chậm chạp thế này rồi.
Myungsoo cảm thấy có chút ganh
tỵ. Chàng thở dài rồi ngoảnh nhìn ra ngoài. Suzy cũng quay qua nói chuyện với
Joo đại phu, không lý gì đến thái độ của chàng nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét